Bệnh tật bẩm sinh sống khép kín
Trong căn phòng nhỏ lòng câm nín
Giựt co oằn oại lúc buông lơi
Ngắc ngoải sảng mê khi ngất lịm
Cố nói liếc nhìn ánh mắt vàng
Nhoẻn cười gắng gượng bờ môi tím
Sao giờ chị mới đến thăm em ?
Câu hỏi làm tôi hoài bịn rịn !
Nguyệt Anh
Bóc tem vàng bài thơ này của Nguyệt Anh! Nguyệt Anh viết về Tuấn và mình đã hiểu về con người ấy! Không có điều trăn trở đâu khi em đã nói thật với lòng mình :" Sao giờ chị mới đến thăm em. Câu nói làm tôi hoài bịn rịn.". Chúc em vui và hàng ngày đi làm ko bị cán đinh nữa nha! Heeee! Thân
Trả lờiXóaCảm ơn anh, bữa giờ chưa bị cán đinh lại . Chúc anh chủ nhật vui
XóaMình ghé thăm NA...thấy thương em Tuấn quá...vì chỉ sống khép kín ..nên câu ta rất vui ..khi có người đến thăm mình ....chúc NA ..tâm hồn luôn bình an...
Trả lờiXóaUH ! em ấy là hàng xóm kế nhà Mẹ NA bạn ạ, tết rồi về thấy nhà em đóng cửa NA ko dám kêu kêu , bữa về em trách làm NA thấy có lỗi quá Sóc ạ.
XóaĐọc bài thơ thấy thương em Tuấn quá, N-A ạ.
Trả lờiXóaVâng ! chị gặp ngoài đời sẽ thương em ấy nhiều hơn . Cảm ơn chị.
Xóamột bài thơ buồn.. thật thương..
Trả lờiXóacho mưa chia xẻ cùng bn cảm xúc nhé NA! và những cơn đau hành hạ e ấy...
Cảm ơn bạn gái.
XóaBuồn quá phải k em gái!
Trả lờiXóaDạ ! rất buồn chị ạ.
XóaCuộc đời này còn lắm mảnh đời thương cảm quá bạn nhỉ??? Mong sao trời cao thấu tỏ. CHúc bạn vui
Trả lờiXóaCảm ơn BN chúc bạn chủ nhật vui nhiều.
XóaQua thăm Nguyệt Anh. Mong sao mọi người cùng thương cảm cho hoàn cảnh của em Tuấn. Chúc Nguyệt Anh an vui.
Trả lờiXóaCảm ơn Hoài Thanh . Bạn thật an lành nhé.
Xóa