Hết một cuộc đời hết đợi trông
Tiếc thời đôi chín sớm theo chồng
Lao đao duyên nợ bao ngày tháng
Chua xót phận mình mấy chục đông
Ba tám mùa thu thêm ảm đạm
Mười hai bến nước chất long đong
Như cây liễu nhỏ buông cành rũ
Quân tử ai người hiểu thấu không .
Nguyệt Anh